Hồi bé, thích nhất là mỗi dịp thu về, vì có Trung thu, được mua đầu sư tử, được đeo cánh bướm lấp lánh xinh xinh, được theo sau đoàn múa lân xem đánh trống tùng tùng, được phá cỗ, được rước đèn, được tự tay làm những chiếc đèn kéo quân hay những chiếc đèn ông sao nhiều tua rua kim tuyến.

Hồi bé, thích nhất là mỗi dịp thu về, vì có Trung thu, được đi chơi với nhiều người, được bố mẹ mua quà, được thức đêm canh trại, được nghỉ học, được đón cái không khí đặc biệt mỗi năm chỉ đúng một lần cùng bạn bè đồng trang lứa. 

Giờ lớn rồi, nhiều năm Trung thu chỉ như bao ngày thường khác, dường như mất đi cảm giác háo hức, hồi hộp khi mà thu sang. 

Giờ lớn rồi, bận lo bận nghĩ, gánh vác trên vai những toan tính của cuộc đời, lỡ quên đi trăng sao đêm Rằm đẹp và bình yên đến ngây ngất.  

Giờ lớn rồi, chẳng còn thời gian về nhà cắm trại cùng gia đình, làng xóm. Chẳng còn thời gian ngồi tỉ mỉ dán dán gấp gấp từng chiếc đèn kéo quân, chẳng còn thời gian quây quần phá cỗ bên những người mình trân quý. 

Giờ lớn rồi,...

Vậy thì, tết Đoàn viên năm nay, về nhà nhé! 

Về để bé lại một lần nữa, để cảm nhận hương vị tình thân, để gạt đi hết những âu lo và vô tư sống một lần nữa. 

Về để sum họp bên gia đình, trốn khỏi xô bồ ngoài kia và ăn thật ngon một bữa cơm mẹ nấu. Về để những kí ức kia mãi chẳng phai mờ, để mình tìm lại một mảnh bình yên thuở ấu thơ. 

Vậy thì,

tết Đoàn viên năm nay, về nhà nhé!. 

-vân hà-Chuyện của Hà Nội

Nguồn
Link bài gốc