Sau 4 chuyến bay đầu đời đầy bão tố của con tôi và sai lầm của người mẹ lần đầu là tôi, tới chuyến thứ 5 TRỘM VÍA suôn sẻ thì tôi đã rút được ra một bài học xương máu mà tôi muốn hét lên chia sẻ với cả thế giới này.

4 chuyến trước tôi căn giờ con ngủ vào giờ di chuyển ra sân bay tại vì nó hay ngủ gật trên xe hơi. Tức là tôi tính cho con ngủ trên xe, sau đó sẽ tươi tỉnh cho chuyến bay sắp tới. Hợp lý đúng không?

Không ạ. 🙂 Thường là con nó sẽ gà gật được trên xe hơi trong tối đa là 20 phút. Tới sân bay thì ồn ào ì xèo không thể ngủ được nữa, thế là kiểu gì con cũng lên máy bay trong tình trạng mền mệt gắt gắt kiểu là ngủ 15 phút xong bị dựng dậy. Kết quả là cả nó, cả vợ chồng tôi, cả hành khách trong khoang sẽ đều ăn hành. Sợ vô cùng.

Cho đến lần này, tôi quyết định thử vận may theo nguyên lý "đời thay đổi khi ta thay đổi". Tôi căn giờ lái xe và làm thủ tục mặt đất vào giờ con thức chơi. Vậy là chị ta tỉnh táo, nhìn ngó vui vẻ khắp sân bay. Lên đến máy bay ăn một bình sữa no bụng, ngó nghiêng cô chú tiếp viên, nằm ngậm ti giả đợi máy bay cất cánh, rồi chị ta lim dim chìm vào giấc ngủ gần hết chuyến bay (ngắn). 

Máy bay hạ cánh, thị ta từ từ mở mắt dậy, vui vẻ tươi tỉnh khám phá địa điểm mới. Còn mẹ của thị thì cảm thấy như vừa cân bằng được một phương trình hoá học lớp 12 vững tin chuẩn bị thi đại học.

Thế là tôi đã biết cách cho con tôi đi máy bay rồiiiii 😭

Nguồn
Link bài gốc