1. Hồng trà Ngô Gia

leftcenterrightdel
 

Of course, một đợt làm mưa làm gió. Size M thì to bằng cái xô còn size L thì to bằng cái thau, uống mà mệt mỏi ý 🥲 Hồng trà Ngô Gia đậm vị trà (nhiều khi đậm quá hú hồn). Ở đây mình mê nhất là trà xanh sữa + trân châu đường đen và hồng trà thạch đào. Trân châu khoai môn cũng khá ngon nhưng hay sold out sớm hic hic. Mọi người đừng giảm đường nhé, 100% là đúng quy luật vũ trụ rồi. Đừng giống như mình gọi hồng trà 0 đường uống xong say lên say xuống thức nguyên đêm, ớn đến già.

2. Trà sữa Gocha (Hòa Hiệp, Tân Bình)

leftcenterrightdel
 

Trà sữa nhà làm nên có thể chỉ người sống trong khu vực mới biết thôi. Trà không xuất sắc nhưng topping thì siêu nhiều, ăn siêu đã miệng. Một ly thập cẩm full topping giá khoảng 35 cành, uống (ăn) xong no cả ngày. Ở đây có viên khoai môn với thạch phô mai ngon nha, nhiều khi gọi ly full topping rồi nhưng vẫn phải gọi thêm 2 cái loại đó.

3. Trà sữa Roro (Lý Phục Man, Q7)

leftcenterrightdel
 

Tương tự như Gocha, Roro cũng là brand nhà làm với một lô topping ngập mặt. Ở đây mình hay gọi trà đào/trà vải full topping, một ly như vậy giá chưa tới 30 cành nữa. Loại này không cần bớt đường vì có vị đào chua chua trung hòa rồi. Còn trà sữa hơi ngọt quá so với mình. Mình hay mua trực tiếp. Điểm cộng là các bạn nhân viên làm rất nhanh, không một động tác thừa luôn, dù tầm chiều chiều đông khách thì cũng không phải chờ lâu.

4. Trà sữa Sunday Basic

leftcenterrightdel
 

Nhớ lần đầu order Sunday Basic trên app, ấn tượng nhất là quán gửi tin nhắn Zalo cho mình thông báo lộ trình giao hàng. Dễ thương zl. Bên Sunday Basic mình hay uống trà bưởi dâu tây, chua chua ngọt ngọt dễ uống. Trà sữa full topping là signature bên này vì cái ly 35 hay 37 cành mà ngồn ngộn nào thạch nào bánh flan. Ở đây có trà sữa cổ thụ, nghe tên gây tò mò nhưng cá nhân mình thấy vị không có gì đặc biệt.

5. Trà sữa Osu

leftcenterrightdel
 

Không phong phú về topping nhưng Osu thật sự là tình yêu đời mình, mãi đắm đuối sữa tươi trân châu đường đen của Osu. Vị sữa thơm, thanh thanh, trân châu đường đen dẻo dai ngọt vừa, uống mà chỉ sợ lỡ làng quất thêm ly nữa. Về Osu thì không có gì phải phàn nàn hết, buồn một nỗi ở xa quá nên lâu rồi chưa được uống.

(Ảnh sưu tầm trên cõi mạng)

Nguồn Yang Guang
Link bài gốc