Từ ngày gõ bàn phím công khai, mình may mắn gặp nhiều người và một trong số đó là các chủ quán hay những hộ kinh doanh độc lập.

Làm quán rất cực và đó là một tính từ quá nhẹ nhàng để miêu tả. Cực cỡ nào thì sẽ nói sau chứ không phải ở đây.

Nhưng chỉ cần một nhân viên có thái độ hay một sơ hở nào đó thì sẽ bị trừ điểm trong mắt khác. Dù đó là khi đầu bếp nấu thiếu phút, chú bảo vệ xe không nhiệt tình hay bạn phục vụ quên cười. Tất cả những cái đó không phải là lỗi của chủ nhưng vì trách nhiệm nên vẫn phải gánh.

Tại sao điều trên lại quan trọng. Vì để chê thì dễ, bạn chỉ cần mở điện thoại ra quay, còn quán thì phải làm việc từ ngày này sang ngày khác. Đằng sau đó là vốn, công việc và con người. 

Vậy thì nên đánh giá ra sao để công bằng? Gần như không có công thức chuẩn nào, chỉ cần bạn có chút văn hóa là được.

1. Chỉ ra điểm cộng.

2. Chỉ ra điểm trừ.

3. Miêu tả và chụp sơ sơ về quán.

4. Cộng thêm chút góp ý và mong họ tiếp tục phát triển.
Mình đồng ý là có nhiều quán kinh doanh chụp giật và đáng bị lên án. Nhưng phần lớn người buôn bán muốn phát triển lâu dài và cách duy nhất là phục vụ khách tận tình.

Với tinh thần đó, đây là bình luận của mình sau khi uống Phê La ở Hồ Tùng Mậu [Sài Gòn] vào hôm qua. 

Quan điểm cá nhân của tác giả.