- Về đây thì có buồn không?
- Sao lại lựa chọn về nghỉ hưu sớm như vậy?
- Sao mới 30 tuổi đã bỏ phố về quê?
Hai vợ chồng mình bằng tuổi, cùng thuộc thế hệ 9X đời đầu, sau hơn 10 năm học tập và làm việc tại Hà Nội, đã quyết định về quê “nuôi thêm cá và trồng thêm rau”, giữa thời điểm “nơi cả việc thở cũng làm ta lao lực”, mà anh Đen Vâu vẫn hát mỗi ngày.
Bọn mình sống giữa vùng đất phần lớn là người Mường sinh sống, và cộng đồng những người Hà Nội về quê. Vì vậy, từ khi bắt đầu xây dựng, không một mái che nắng mưa, cho đến giờ vẫn còn nhiều bất tiện khi chợ cách 5km, y tế không thể tiện như Hà Nội, bọn mình vẫn sống ổn. Nhiều người đến chơi sẽ thích, nhưng ở lâu thì không phù hợp.
Về đây có buồn chứ, chông chênh chứ, nhưng chưa khi nào nản lòng hay hoang mang. Thời điểm khó khăn nhất là quá trình xây dựng, thời điểm đầu vận hành công việc có quá nhiều vất vả, lo toan, bọn mình lại là những người chưa có kinh nghiệm, chỉ có mỗi tuổi trẻ dám nghĩ, dám làm.
Nhiều người có phần ngạc nhiên khi mình cho con học ở ngoại ô, trước khi về đây sống. Con gái mình đi xe bus học trường Spring Hill từ năm 2 tuổi. Sau đó hơn một năm, thấy con vui, khỏe, hồn nhiên khi sống giữa thiên nhiên, mình quyết định về đây ở. Vì còn trẻ nên mọi quyết định đều dễ dàng, với suy nghĩ không làm thì đến bao giờ, trải nghiệm sớm sẽ có thời gian sửa sai (nếu có) sớm.
Nếu chỉ về trồng cây, nuôi gà, tận hưởng cuộc sống an nhàn, có lẽ bọn mình không lựa chọn, vì không đủ điều kiện, cũng không phải thời điểm phù hợp. Vì vậy bọn mình không phải về quê để nghỉ hưu, mà là lao động theo một con đường mới, xây dựng cuộc sống tự chủ thời gian và tài chính. Chỉ đến khi tìm được hướng đi cho bài toán ấy, chúng mình mới thực hiện. Quá trình vay vốn, tìm đất, mua đất, xây nhà, chỉ diễn ra chưa đầy một năm.
Chồng mình làm lập trình, ngay lập tức từ bỏ để 100% thời gian cho xây dựng. Bỏ qua tất cả những lo toan của mọi người về việc phí công học hành bao năm, căn nhà này hoàn toàn do anh đứng đầu thì công, thực hiện.
Vì vậy, mọi ngóc ngách đều chứa tâm huyết của chúng mình. Lưng tự núi, suối sau nhà, hồ trước mặt. Chuồng Lake, Suối, Núi trải hoa tím, chuồng thỏ bên giàn đậu biếc… Mình mong muốn tạo không gian gần gũi, yên bình, như cảm giác bạn đến chơi một gia đình người bạn cũ.
Gia đình mình về ngoại ô sống không phải để nghỉ hưu sớm, về để xây dựng cuộc sống tự chủ thời gian, tài chính. Và chỉ khi tìm ra bài toán kinh doanh bọn mình mới có quyết định mạnh bạo nhất. Tất cả mới đang là chặng đường khởi đầu. Khởi nghiệp giữa dịch luôn là thách thức và là cơ hội. Một năm có thêm trải nghiệm, kinh nghiệm đáng quý.
Chúng mình về quê khi là những người giỏi vay nợ.
Biết ơn vì chiếc xe máy Nouvo cũ, đi khắp Hà Nội - Quốc Oai, Quốc Oai - Hà Nội, chân đi dép tổ ong, tay bê đá nguyên khối, lưng còng vì không quen làm việc nặng. Có lúc ở nhờ nhà người dân, có lúc thuê nhà, trưa nắng không có mái che vào suối ngủ, nhiều lần lỡ xe bus đêm hôm. Những khi mưa gió, hỏng đường nước, vào rừng giữa đêm sửa, để ngày mai khách đến kịp tắm ở bể nước suối, không hóa chất.
Nhìn lại, may mắn và quan trọng là lựa chọn đúng thời điểm
|