Mình thì cũng kiểu tâm hồn cây lúa, cả đời chỉ lê quần ở mấy quán lẩu vỉa hè, hoặc lang thang ăn xiên bẩn ở cổng trường. Chẳng nhẽ lại rủ anh đẹp trai đi ăn xiên bẩn thì buồn cười lắm.
Thế là mình lên mạng sớt Gu Gồ!
"Ăn lẩu ở đâu xịn sò" sớt 10 lần thì cả 10 lần đều ra lẩu băng chuyền Kichikichi. Thế rồi, mình rủ anh đi luôn. Dĩ nhiễn bữa ăn này anh mời, chứ mình làm gì có tiền hi hi hi.
Lúc vào ăn, anh để mình chọn, anh bảo cứ gọi đi, anh trả. Mình gọi suất combo đặc biệt 339k hay 359k gì đấy không nhớ lắm.
Phục vu bên ra một đĩa to, nhưng đồ ăn thì bé tí.
Điểm sơ qua
- 4 con tôm bằng ngón tay
- 1 con bạch tuộc bằng 2 ngón tay được thái thành 4
- 2 cái chân gà được rút xương nhưng thái thành 4
- 4 miếng cá, mỗi miếng bằng 2 ngón tay.
- 4 viên chả cá. Bé tí tị tì ti
Hết! Đó là những gì bọn mình có.
Còn nhà hàng có gì! Có rau, rất nhiều rau, những chiếc đĩa đựnh rau cứ lượn qua lượn lại nhiều như lợn con. Còn thịt thì đúng kiểu tiền từ thiện giữa đời thường vậy. Mà bạn biết đấy! Tiền tự thiện thì làm gì mà đến được tay người cần, bị những người ngồi trên vợt hết rồi.
Cuối cùng ăn cũng lo. Mặc dù nhiều rau. 😗
Lúc ra thanh toán tiền thì mặt anh đẹp trai hơi nhăn lại. Bill hết gần 1tr 😑.
Hoá ra cái đĩa kia là tập hợp của 2 suất đặc biệt ( 359k x 2 ) = 718k
Thêm tiền nước, tiền VAT nữa là gần 1tr.
Lúc ra khỏi quán mặt anh cũng không khá hơn là mấy, mình đã chủ động ôm anh đề nghị vài chỗ nào ấm ấm để nghỉ ngơi. Nhưng anh lại gạt tay mình ra rồi phóng xe về để lại mình giữa ngã tư.
Hà Nội mưa phùn, gió rét cắt vào tim!
( Mãi về sau mới biết là hết đồ ăn thì cứ gọi ko mất tiền 🥲. Bản thân lần đầu đi ăn lên vô cùng bỡ ngỡ, tiểu nữ mê muội rồi) Hu Hu
Thành viên Nguyễn T.K.Linh đau lòng tâm sự