Công chuyện đầu tiên: Làm bà bầu…
Tui cưới ba năm trời, dài đằng đẵng thì mới được mang bầu thằng nhỏ, không phải có vấn gì hết, mà đúng là có vấn đề là anh chồng muốn hưởng thụ trăng mật lâu lâu xí nên bảo thôi từ từ, cơ mà người ta 30 rồi còn gì, ép lắm anh ta mới cho một con “nòng nọc” và thế là tòn ten ra được anh nhỏ nhà tui nè.
Ngày đầu mang bầu cũng khổ lắm chứ chẳng đùa. Không biết lúc đó anh nhỏ có đói không chứ tui đói lắm mà cứ ăn vô là ra liền. Lắm lúc thèm lắm, thế mà vừa ngửi cái là tuôn trào một dòng nước. Không biết có ai như tui không, nghén đến mức không đánh răng được, ngửi cái mùi kem đánh răng thơm quá và kết quả bị sưng hết nguyên hàm răng, cái miệng méo xèo luôn nha. Lúc đó không dám uống kháng sinh, nhưng mà một người bạn bày cho tui bí quyết giảm xưng đau các mẹ có thể tham khảo nề:
Củ tỏi ( dùng tỏi lí sơn) càng tốt nhé các mẹ. Giã nhuyễn hoặc để nguyên củ. Sau trộn với mật ong rừng ( nghe chị bào mật ong rừng mới tốt, không thì mật ong nuôi hoa cũng được, không pha.
Ngậm trong miệng ít nhất 15 phút. Rồi nuốt. Nhớ kĩ không để bụng đói không nóng ruột lắm á. Một ngày như vậy 3-4 lần.
Hết pha đầu tiên, qua 3 tháng hết ốm nghén, lúc này ăn gì cũng được hết và tui không bỏ qua thứ gì hết. Với lòng nhiệt huyết trong công việc, tui cũng lên mạng tìm hiểu dữ lắm, ăn gì kiêng gì, ăn gì đúng bữa nè, uống thuốc gì, và tất nhiên đi khám định kì xem mình có thiếu chất gì không mà còn bổ sung.
Không biết mấy mẹ thế nào chớ tui là tui trách nhiệm với công việc lắm. Không phải thèm gì là ăn đó đâu, tui ăn khoa học lắm. Thức nào bổ tui mới ăn.
Bữa sáng mới dậy là uống một li nước ấm no nê đã. Rồi cho một viên sắt tổng hợp uống luôn.
Các mẹ đừng uống sắt lúc no nha, không hấp thụ được nhiều mà còn gây táo nữa.
Review cho mẹ loại sắt mình uống để tham khảo nè:
Loại này uống ok lắm luôn nha. Lần nào đi xet nghiệm máu cũng tốt hết nhé. Các mẹ ra nhà thuốc là có hết à. Các mẹ cũng có thể mua hàng xách tay UC tại địa chỉ này: https://www.facebook.com/XachtayUc365
Sau mình có thay đổi thử uống thêm sắt Elevit, hàng xách tay của bạn mình bên Úc.
Calci thì mình tìm loại dùng calcik2: kết hợp calci và k2 hỗ trợ hấp thu calci. Loại này mình thấy có chỗ có chỗ không nhưng mà viên dễ chia nhỏ uống nhiều lần trong ngày, kết quả cũng rất tốt nên mình uống cho đến khi con mình 1 tuổi.
Một thứ nữa rất tốt đó là vitamin D. Lúc bầu mình không biết, sau mới được bác sĩ tư vấn vai trò quan trọng của vitamin D. Vì mình không có ra nắng vào buổi trưa nên các mẹ cũng nhớ uống nha.
Ăn sáng xong là trong túi xách đã có hai quả cam, một quả dừa, một quả ổi, chuối thay đổi ăn trong ngày. Trong bữa ăn chính ăn đa dạng rau củ, cá thịt. Và rất hiếm khi mình ăn bánh ngọt và đồ uống công nghiệp nha.
Không biết các mẹ như thế nào chứ tui là tui cứ nghĩ ăn như này thì con tui sẽ lùn ( vì ba mẹ nó vốn lùn) là tôi bỏ lại luôn dù có rất thèm. Ahihi, đây người ta mới nói là nghị lực vươn lên rất lớn nè.
Tui thì tui đi bộ sớm lắm, mong cho anh thai nó khoẻ. Ngày đi dạo vài vòng rứa. Anh chồng lúc thì bận công việc, lúc thì nhác không có chịu đi cùng. Lâu lâu mới kè anh ta đi vài vòng, cơ mà tui không có buồn đâu. Vừa đi vừa nghĩ đến anh bạn nhỏ trong bụng là vui rồi nè. Tình yêu này nó lớn thế chứ, bất chấp hết.
Rồi lăn lộn với anh nhỏ mấy tháng nhẹ nhàng cũng đến lúc chân phù, cái bụng bị rạn đen. Đêm thì ê ẩm chân không ngủ được. Lúc này mới đến lượt anh chồng bày tỏ tình yêu với vợ nè: đêm nào cũng bị hành hết, hết xoa bóp chân đến massage vai, dắt đi dạo, nghe con vợ nó than thở.
Trộm vía anh nhỏ nhà mình tăng cân đều, không muốn nói là nhanh đến nỗi bác sĩ kêu đi xét nghiệm tiểu đường. Rất may là không bị gì hết và nghiễm nhiên anh ta nằm tong bung mẹ sướng quá hay sao, đến ngày dự sinh vẫn không thấy động tĩnh làm mẹ nó lo lắng, hết đi khám chỗ này rồi đến lượt kia mà vẫn không động tĩnh. Rồi chờ anh ta thêm 8 ngày nưa lx cuối cùng cũng đòi ra.
Thấy động tĩnh là tui lo nhập viện liền. Hai vợ chồng xách đ.i.t đến bệnh viện khám, bác sĩ khám bảo mới một phân, về đi mai đau nhiều thì vào lại. Cứ như vậy 30 phút cơn gò lại một lần, đến 3 giờ sáng ngày mai đau liên tục, lại xách cái bụng vào viện, lúc đó phòng khám còn vắng lắm, theo chân y tá lên phòng chờ. Lại khám và bác sĩ lại bảo: mới một phân thôi mẹ. Lúc đó mẹ nó nghĩ một phân mà sao đau zữ thế này. Ối ối ối…
Chờ trời sáng thêm vài người vào đẻ tiếp, không biết ngày gì mà sáng mẹ nó đi chưa có ca nào nhập viện mà sau mẹ nó cũng vào liên tiếp hơn chục ca. Hết người này đẻ xong, đến chị kia sinh.. Trời ợ đứa mô cũng nhanh hết, mà mỗi cái thằng con của mẹ chưa muốn ra.
Cuối cùng khi tất cả sinh hết rồi, em cũng thương mà mà quẳng cho mẹ cái cơn đau cuối… …oe oe oe, một chàng hoáng tử 3.6 kg đã ra đời.
Chào đón thiên thần đến với ba mẹ. Từ hôm nay hành trình của mẹ và em sẽ bắt đầu một chặng đường mới với nhiều niềm vui mới nhé!